Thursday, March 13, 2008

Ngày chót trong chuyến đi vận động can thiệp trả tự do cho Nguyễn Quốc Quân.

Washington DC, 13 tháng 3, 2008

Hôm nay là ngày chót ở Washington DC trong chuyến đi vận động cho chồng tôi được tự do. Tôi từ giã DC khi những cành đào chưa kịp trổ bông.

Buổi gặp gỡ ngày hôm nay với Hội Đồng An Ninh Quốc Gia (NSC tức National Security Council) đã cho tôi thật nhiều cảm tình đặc biệt. Là một người tị nạn Việt Nam, chắc hẵn ai cũng mang trong lòng mình cái ơn cưu mang của đất nước này không những cho riêng mình mà còn cho đồng bào mình những ngày biến động cuối tháng tư năm 1975. Tiếp xúc với Hội Đồng An Ninh Quốc Gia Hoa Kỳ mà tôi lại có cái cảm giác như mình đang nói chuyện với những người có cùng một mối quan tâm, những người mình đã từng quen biết dẫu chưa bao giờ được gặp mặt.

Tôi được tiếp xúc với ông Dennis Wilder, Giám đốc đặc trách Đông Á của NSC và là Phụ Tá đặc biệt của Tổng Thống Hoa Kỳ, ông Michael Kozak, Giám đốc đặc trách về Dân Chủ & Nhân Quyền của NSC, và bà Elizabeth Phu, Giám đốc đặc trách vùng Đông Nam Á và là phụ tá của ông Wilder. Sau khi thăm hỏi về trường hợp của anh Quân, ông Dennis Wilder đã quay qua nói với ông Michael Kozak: “Anh Quân là một người dũng cảm và là người muốn giúp cho Việt Nam có tự do dân chủ”. Ông nhắc lại điều tổng thống Bush nói trong bài nhậm chức nhiệm kỳ thứ hai: “When you stand for your liberty, we will stand with you.” Anh Quân đấu tranh cho tự do, Hoa Kỳ sẽ đứng với anh Quân.

Khi ông Hoàng Tứ Duy nhắc về những tài liệu đấu tranh bất bạo động mà các đảng viên Việt Tân về phổ biến ở Việt Nam cũng như cuốn sách “Từ Độc Tài Đến Dân Chủ” của Gene Sharp, ông Michael Kozak đã chia sẻ với ông Dennis Wilder rằng đây là phương pháp đấu tranh mà các chính thể độc tài e sợ nhất, vì huy động được số đông quần chúng.

Sau cùng, họ nói với tôi là họ sẽ làm việc với ông Thứ Trưởng Christopher Hill của Bộ Ngoại Giao để đẩy mạnh hơn việc đòi hỏi chính quyền Việt Nam trả tự do cho anh Quân.

Rời tòa nhà cổ kính 200 năm của Hội Đồng An Ninh Quốc Gia tọa lạc kế bên Tòa Bạch Ốc, chúng tôi đến văn phòng của Thượng Nghị Sĩ tiểu bang California Dianne Feinstein. Ở đây tôi đã bày tỏ lòng biết ơn sự giúp đỡ của bà qua người phụ tá, cô Margaret Sewell, mặc dù họ đang trong thời gian bận rộn nhất để hoàn tất ngân sách quốc gia. Cô Margaret Sewell đã cho tôi biết là cô đã nghe về chuyện chính quyền Việt Nam cắt giờ thăm nuôi anh Quân từ 30 phút xuống 15 phút cũng như chuyện visa của tôi đã bị hủy bỏ. Cô cho biết sau lá thư của Thượng Nghị Sĩ Feinstein và Boxer gửi chung đến Nguyễn Tấn Dũng, văn phòng Thượng Nghị Sĩ Dianne Feinstein vẫn đang chờ đợi thư trả lời từ chính quyền Việt Nam. Cô cũng nói cô sẽ làm việc chặt chẽ với văn phòng Thượng Nghị Sĩ Barbara Boxer để tiếp tục hỗ trợ cho vấn đề của anh Quân.

Chỉ còn vài phút nữa là tôi lên máy bay rời Washington DC. Xin gửi lại thành phố này những tình cảm vừa bất ngờ có được, và xin cám ơn anh Nguyễn Khanh của đài Á Châu Tự Do về những viên ô mai ngọt ngào mà tôi đang cầm trên tay.

Ngô Mai Hương

1 comment:

Nguyễn Châu Phan said...

Chào chị Mai Hương! rất tình cờ biết trang Blogger này của chị. Trước hết xin được chia sẻ những âu lo của chị và hai cháu. Cầu mong mọi điều tốt đẹp luôn đến với chị và hai cháu.
Chị có một người chồng và hai cháu có một người cha rất đáng tự hào, Cầu mong anh Quân sẽ vượt qua được những thử thách trong lúc khó khăn này.
Chúc chị và hai cháu luôn vui, khoẻ và trọn niềm tin sẽ có một ngày những điều tốt đẹp lại đến với gia đình chị khi anh Quân sớm được trở về gia đình lại đoàn viên và hạnh phúc!