Thursday, January 17, 2008

Thư ngỏ

Ngày 17 tháng 1 năm 2008

Kính gởi các cơ quan chính quyền các cấp
Kính gởi các hội đoàn, đoàn thể người Việt quốc gia ở Hoa kỳ và khắp nơi trên thế giới
Kính gởi các cơ quan truyền thông báo chí trong và ngoài nước


Kính thưa quí vị!

Tính đến hôm nay là đúng sáu mươi ngày kể từ khi chồng tôi bị nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam bắt giữ. Suốt hai tháng trời, mỗi ngày trôi qua trong nỗi bồn chồn mong ngóng của tôi và hai con. Phần vì lo lắng cho sức khoẻ của chồng tôi trong lao tù Việt cộng, phần phải đối diện với những khó khăn của cuộc sống xứ người khi không có anh bên cạnh, tôi và hai con đã phải trải qua tháng ngày gian nan nhất trong đời.

Mặc dù buồn và lo lắng nhiều, nhưng như bao nhiêu người Việt Nam khác, tôi và hai con luôn ý thức rằng mình đang sống trong sự đùm bọc của cộng đồng. Suốt thời gian qua, với những hỗ trợ từ quí vị, với trên mười bảy ngàn chữ ký từ khắp nơi trên thế giới, cùng với những nỗ lực vận động chính giới Hoa kỳ đã khiến cho chính quyền cộng sản buộc lòng phải trả tự do cho anh Trương Văn Ba và chị Nguyễn Thị Thanh Vân.

Chồng tôi, mãi cho đến ngày hôm nay vẫn còn tiếp tục bị giam giữ tại Việt Nam. Nay tôi viết thư này thỉnh cầu quí vị, các hội đoàn đoàn thể quốc gia, các cơ quan truyền thông khắp nơi xin giúp đỡ mẹ con tôi bằng cách tiếp tục lên tiếng với thế giới cũng như vận động chính giới Hoa Kỳ hỗ trợ cho chồng tôi hiện vẫn đang còn bị nhà cầm quyền cộng sản giam giữ. Mỗi tiếng nói của quí vị sẽ đóng góp rất nhiều trong việc đòi hỏi nhà cầm quyền Việt cộng trả tự do cho anh, để chồng tôi sớm được trở về đoàn tụ cùng gia đình.

Tôi và hai cháu xin chân thành tri ân quí vị

Kính

Ngô Mai Hương và 2 con

Saturday, January 12, 2008

Thương nhau đêm mưa dầm

Hôm qua H đọc lại mấy câu thơ viết tặng Liên, Vũ ngày đám cưới:

Để yêu nhau ngày nắng
Thương nhau đêm mưa dầm
Bên nhau khi trắc trở
Dù tàn phai tháng năm

H chợt nhận ra rằng mình đã có thật nhiều ngày nắng đẹp. Những ngày anh hẹn đi ăn trưa, ngồi nghe anh kể về ước mơ xây dựng một ký túc xá cho sinh viên nghèo ở Việt Nam. Chắc anh phải nói hay lắm nên anh C mới đòi về làm ông gác dan cho cái ký túc xá ấy.Trên đường về sở làm hôm đó, H thấy vui vui với cái ý nghĩ: cả anh và anh C hai người đều thật dễ thương. Có phải không, đâu chỉ khi ở ngoài này, trước kia khi còn ở trong nước, dù hoàn cảnh có nghiệt ngã thế nào mình vẫn luôn luôn nuôi sống những ước mơ.

Sacramento mấy ngày nay mưa bão, lạnh và buồn. Tự nhiên H thấy mình rớr vào những câu thơ của chính mình. H buồn chết được nếu không có mấy lời nhắn của anh gởi qua toà lãnh sự, một tháng toà lãnh sự chỉ được đi thăm anh một lần, đây là lần thứ hai kể từ ngày anh bị bắt:

Hương, Khoa, Trí thương quí

Anh ở đây vẫn khỏe mạnh, từ đó đến nay tinh thần anh luôn vững mạnh và minh mẫn. Anh mong rằng Hương và các con cũng vậy. Mỗi tối 9h Khoa và Trí nhớ lên thăm mẹ và chơi với mẹ vì đó là giờ bố nghỉ trưa, bố nghĩ nhiều đến các con. Các con thương và phải học nhiều hơn, chơi với nhau nhiều hơn chơi game nhé và nhớ học thật giỏi để bố mẹ yên tâm và hãnh diện. Các con và mẹ có thể hãnh diện về bố.

Lúc thăm anh có đến sáu người công an mặc quân phục đứng chung quanh, ba người mặc thường phục, họ không cho đọc đoạn thư H viết về gia đình anh. Họ bảo chỉ có tin tức về vợ con mà thôi. Họ cũng không cho đọc thư của Thượng nghị sĩ Lou Corrier viết cho anh. Anh yên tâm H và các con sẽ luôn nhớ những lời anh dặn.

Sunday, January 6, 2008

Thư nhờ toà lảnh sự chuyển

Anh thương,

Những lúc một mình H cố tránh để mình đừng chìm đắm vào nỗi nhớ thương xa cách. Có lúc H tưởng điên lên được vì những lo lắng cho anh. Không có anh, H ngơ ngác không biết phải làm gì, phải bắt đầu từ đâu. Dù H biết ngay từ đầu, mình đã chọn con đường dẫn mình đến gặp nhau, thì chính con đường này có lúc sẽ làm mình chia cách. Mẹ thương nhớ anh nhiều, vẫn hàng đêm cầu nguyện cho anh.

Họ đã cho anh kính đọc sách chưa? có khó chịu lắm không ? Nghĩ đến anh là điều làm cho H vững vàng đối diện với những khó khăn trước mặt. Điều quan trọng là anh ráng giữ gìn sức khoẻ. H và gia đình mong anh giữ vững tinh thần.

Dear Bố,
con thương bố nhiều lắm, và con muốn nóí bố là con nhớ bố nhiều lắm. Con thấy bố là một ngươì hay lắm, và bố là môt cái hero cho con. Con muốn bố biết là bố là cái best dad in the world, và là một cái heroic figure trong cái life của con. Con thưong bố nhiều lắm.
-Khoa

Dear Bố,
Con nhớ bố nhiều lắm, con nghĩ dên bố mỗi ngày. Con săn sóc mẹ cho bố dừng lo. Con kố gắng và chăm chỉ trong việc học cho làm bố hãnh diện. Trong lúc này con hay nghĩ bố đang làm gì trong tù, con lo cho bố nhiều lăm và hy vọng bố về sớm.
-thương bố,
Tri Quoc Nguyen

H gởi kèm theo hình ba mẹ con và thư của Thượng nghị sĩ Lou Correa gởi cho anh.

Thương nhớ anh,
Mai Hương