Wednesday, December 5, 2007

Thư gởi từ trại giam

Khi toà lãnh sự ở Sài Gòn báo cho H biết là họ sẽ được gặp anh vào buổi chiều hôm qua. H và Khoa đợi điện thoại suốt đêm không thấy họ gọi lại. Tối nay H gọi điện thoại liên tục thì vào lúc chín giờ tối nhân viên toà lãnh sự gọi lại cho H. Cô cho biết sức khoẻ anh tốt, thời gian mới bị bắt giam anh tuyệt thực nhưng đến ngày thứ ba nghe lời khuyên của mấy người bạn tù là ráng giữ gìn sức khoẻ vì vậy anh tạm gác chuyện tuyệt thực sang bên để xem tình hình ra sao rồi hẵn tính. Anh ở trong một gian phòng rộng chín mét vuông, với hai người khác. Có một em hai mươi sáu tuổi không biết đọc, biết viết. Vì vậy trong những giờ không bị gọi đi làm việc anh giúp dạy em này đánh vần, anh có yêu cầu cho một cuốn học đánh vần ở VN để dạy cho em.

Theo lời nhân viên toà lãnh sự họ có đọc hết thư H gởi cho anh. Họ nói anh xúc động nhiều lúc nghe đọc thư, họ có yêu cầu cho anh được viết ít chữ về nhà theo yêu cầu của gia đình nhưng trại giam không cho phép vì vậy anh có đọc cho nhân viên toà lãnh sự viết lại mấy giòng cho H và con:

Hương Khoa Trí rất thương yêu! Thời gian ở đây anh thương nhớ gia đình rất nhiều. Hương Khoa Trí yên tâm, đừng quá lo lắng cho anh và hãy vui cho anh. Anh đã đạt được ước mơ là đặt chân về Việt Nam. Anh xin lỗi H đã không cho biết về chuyến đi này.

Theo lời của nhân viên toà lãnh sự anh nói với họ là anh có nói cho Khoa biết trước khi anh đi. H hỏi Khoa thì Khoa nhận là anh có dặn Khoa: Con thay bố chăm sóc mẹ và em bố về Việt Nam bố làm việc của bố. Khoa nói là Khoa hứa với anh không nói cho mẹ biết nên vẫn dấu mẹ đến bây giờ.

Anh thương! H hứa với anh là H sẽ vững vàng cho những ngày trước mặt. Anh ráng giữ gìn sức khoẻ để chóng về với mẹ con H.

Ba mẹ con nhớ bố nhiều.

Hương Khoa Trí

3 comments:

Anonymous said...

MH oi,

Em rat mung chi co tin tham vieng tu toa lanh su My. Thoi chi rang len nhe, va an ngu deu hoa. Em biet anh Quan sap ve lai Cali roi.

Thuong chi va 2 dua nho nhieu

TH & PD

Anonymous said...

Chị thương, Ti gửi cho chị một bài thơ của một chị trong LVD gửi tặng anh chị ...


Cho Người Vào Cuộc Chiến
Phan Trần


Anh bỏ trường xưa, bỏ áo thư sinh
theo tiếng gọi lên đường
Anh đi vì đất nước khổ đau
Anh đi ... anh quên thân mình
Em vì anh tóc bới chẳng lược cài
Thôi điểm trang, má phấn chẳng cần dồi
Xa phồn hoa với những chiều dập dìu
Cho anh vững lòng ... anh đi

Đêm rồi lại đêm, một bóng đơn côi
em nhớ người phương trời
Tâm tư chẳng biết nói cùng ai
Đơn sơ ... em ghi đôi dòng
Mong người đi giữa súng đạn chập chùng
Xin hiểu cho giữa cát bụi thị thành
Bao giờ em cũng vẫn bền một lòng
Thương anh suốt đời ... anh ơi !

Mai kia anh trở về, anh trở về
Dẫu rằng .... dẫu rằng không còn vẹn như xưa
Dù anh trở về trên đôi nạng gỗ
Dù anh trở về bằng chiếc xe lăn
Hoặc anh trở về bằng chiến công đầy
Tình em vẫn chẳng đổi thay

Anh giờ ở đâu,
Đồi núi cao nguyên hay cuối miền sông Hậu ?
Đêm nay ở đó gió lạnh không ?
Sương khuya có giăng giăng đầy
Phương này em với những lời nguyện cầu
Cho người đi sẽ có ngày trở về
Cho tình ta thắm thiết tựa ngày đầu
Xin cho chúng mình .... còn nhau



Kính tặng Anh Quốc Quân & Chị Mai Hương

Anonymous said...

Chị Mai Hương kính,
Nghe tin tòa ĐS đã gặp mặt anh Quân và sức khoẻ anh tôt, gia đình H rất vui mừng. Đọc những giòng thư của chị, H xúc động nghẹn ngào, còn nghịch lý nào chua xót hơn khi nghe được tin chồng mình ở tù mà mừng muốn khóc! Là phụ nữ H cảm thông hoàn cảnh của chị và thương chị thật nhiều.
H cũng rất cảm động khi biết anh Q. muốn có 1 cuốn sách vần để anh giúp cho người bạn tù của anh học đánh vần.

Ở ngoài này anh Q. có tất cả: tri thức, tự do, nhân quyền ... và anh đã tự nguyện dấn thân để chia xẻ với dồng bào của mình. Cho dù đang trong vòng lao lý, người chiến sĩ tự do của chúng ta vẫn miệt mài không ngơi nghỉ.

Chúng ta tự hào và hãnh diện vì Việt Nam có những người con yêu như anh và bạn hữu của anh.
Hãy vững tin nha MH rồi anh Quân sẽ trở về với chúng ta, và cháu Khoa ơi, your Dady không những chỉ là your Hero mà còn là của cô và nhiều người khác nữa.
Thân ái,
Trương Mỹ Hạnh